Xin chào mọi người! Đây là điều tôi đã muốn thực hiện từ rất lâu rồi nhưng nỗi sợ hãi luôn chiến thắng. Sợ bị cười nhạo, sợ người ta nói gì, sợ gia đình và bạn bè nghĩ gì, nỗi sợ này nối tiếp nỗi sợ khác mà dần dần tôi đã buông bỏ.
Hôm nay, tôi đứng trước tất cả những suy nghĩ đó và đóng sầm cửa vào mặt chúng (mặc dù con gái tôi nói "mẹ ơi, cái đó không dùng nữa đâu" nhưng nếu nó hữu ích với tôi thì đủ rồi).
Tôi muốn thử, tôi không có bằng cấp về viết lách hay văn học, cũng chẳng có giáo viên nào dạy về viết hay soạn thảo tốt cả, tôi chỉ muốn làm thôi và đây, tôi đang ngồi trước máy tính xách tay, hơi bị tê liệt, viết và xóa cứ sau bốn từ nhưng ý định của tôi là tiếp tục, bởi vì đó là một phần của cuộc sống, đối mặt, ngã xuống, đứng dậy và tiếp tục... Một phần tôi được cha mẹ dạy dỗ, một phần từ những tình huống và hoàn cảnh khác nhau trong chặng đường này, trong cuộc sống mà hôm nay tôi đang trải qua và chỉ có Chúa mới biết tôi sẽ học được gì trong lần sau. Mặc dù không chắc chắn nhưng tôi tin rằng còn nhiều hơn thế, bởi vì chúng ta phải tiếp tục vượt qua nỗi sợ hãi, đó là thứ làm chậm lại những trải nghiệm học hỏi và tích lũy cho tâm hồn của chúng ta.
Bình luận0